Ghi Chép Về Hành Trình Lên Núi Thanh Long - 888bets

| May 6, 2025 min read

29 tháng 11 năm 2020

Đây là một chuyến leo núi khó quên.

Đến Đại Liên đã ba năm, ngoài vài lần leo núi mang tính giải trí, tôi chưa từng tham gia cùng các phượt thủ để có một chuyến leo núi thực sự. Lần này, tôi quyết định theo nhóm phượt chuyên nghiệp để tìm lại thói quen leo núi đã bỏ qua ba năm và tận hưởng niềm vui của việc leo núi.

Ngày 28, tôi thức dậy lúc 5 giờ sáng, mặc giày leo núi và áo chống gió, mang theo đồ ăn mà vợ đã chuẩn bị từ hôm trước cùng hai chai nước nóng rồi xuất phát. 6 rưỡi sáng, tôi gặp gỡ nhóm phượt và lên xe buýt nhỏ đến địa điểm đích. Họ đều là những người leo Sam86 Club Choi Game Bài núi chuyên nghiệp quanh năm, còn tôi là thành viên mới duy nhất trong nhóm. Sau khoảng hai tiếng rưỡi di chuyển, chúng tôi đến được chân núi Thanh Long ở Gia Châu.

Trước mắt là dãy núi trùng điệp không quá cao, uốn lượn như con rồng xanh khổng lồ. Dưới chân núi là một hồ nhỏ, ánh nắng sớm chiếu xuống tạo nên những gợn sóng lấp lánh.

Ban đầu, tôi háo hức theo đoàn vượt qua vài ngọn đồi nhỏ. Nhưng khi bắt đầu vào chế độ leo chính thức, tôi mới nhận ra con đường phía trước đầy gian nan. Gió thở gấp gáp, phải dùng miệng để hít thở. Thiếu vận động thường xuyên, cơ thể tôi cảm thấy rất mệt mỏi, đôi chân nặng trĩu như绑 chì, khó khăn trong việc di chuyển. Tay không đủ sức, chỉ có thể bám vào đá để leo, liếc nhìn vực sâu bên dưới khiến tôi lo lắng như sắp rơi xuống. Khi nhìn lại những người đồng hành, họ vẫn tràn đầy năng lượng, bước đi nhẹ nhàng như trên mặt đất bằng phẳng. Đặc biệt, một ông chú 65 tuổi vẫn hát vang khi tôi đã kiệt sức. Sự đối lập rõ ràng này khiến tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng. Tôi dùng hết sức lực và ý chí để theo kịp đoàn qua hai đỉnh núi và thung lũng.

Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi chút ít, ngồi bệt xuống đất và bắt đầu bữa trưa. Sau khi ăn, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Lúc này, sức lực của tôi tốt hơn ban đầu một chút. Mặc dù việc leo lên vẫn khá vất vả, nhưng tôi đã có thể nói chuyện với mọi người và nhịp tim cũng ổn định hơn nhiều. Nhờ vậy, tôi hoàn thành toàn bộ hành trình. Tôi tự hào về bản thân vì đã vượt qua thử thách và kiên cường hoàn thành hành trình.

Sau khi xuống núi, các thành viên trong đội vẫn chưa hài lòng và muốn đi bộ thêm 10 km nữa đến điểm tập trung. Đây là thử thách thứ hai của tôi trong chuyến đi này. Con đường dường như không bao giờ kết thúc, những đoạn dốc dài trước mắt giống như đang trải qua một thử thách lớn. Đôi chân nặng trĩu như绑 túi cát, gan bàn chân đau đến nổi nổi cả vết loét. Cuối cùng cũng đến được vị trí của xe buýt, ngồi xuống và cảm khái vô vàn.

Hai năm nay, sức khỏe của tôi đã giảm sút nghiêm trọng. Tôi cần phải lấy lại thói quen leo núi để rèn luyện cả tinh thần lẫn thể chất. Những người bạn đồng hành lần này đều có kinh nghiệm leo núi từ 5 đến 10 năm, và trông họ trẻ hơn tuổi thật của mình khoảng mười tuổi. Rèn luyện thân thể không phải là chuyện ngày một ngày hai, mà cần phải kiên trì suốt mười năm, hai mươi năm thì mới có thể thực sự mạnh mẽ.

29 888bets tháng 11 năm 2020 tại Đại Liên

#Ghi Chép